Thả đi anh,
Nếu tình yêu anh chỉ là bong
bóng
Thả hết đi,
Cho tất cả bay về với hư
không
Chỉ như thế,
Tình anh trao không mang về
ảo tưởng
Cho lòng mình,
Em ru ngủ với khắc khoải thời
gian….
Anh đã đến,
Trong một chiều mùa thu vàng
nắng nhạt
Gió bay bay,
Không gian ngừng tĩnh lặng
ngất ngây say
Em đứng nép,
Bên hiên nhà nơi xa xôi phố
nhỏ
Cho ngỡ ngàng,
Mang tình xuân trói buộc nút nhân duyên.
Em mỉm cười,
Từ ngày đó và đến tận hôm
nay
Vẫn ánh mắt,
Trao cho anh chứa muôn vàn bỏ
ngỏ
Vẫn mỉm cười.
Ừ lạ chưa? chưa một lần em
khóc
Bởi dịu dàng
Là quà tặng anh mang đến gửi
trao.
Thế mà gió,
Góp từ đâu mà trở thành bão
tố
Thế mà mây,
Gom nơi nào mà vần vũ mưa
giông
Thế là em,
Đi ngang qua một cuộc đời xa
lạ
Thế rồi thôi,
Em chẳng thể trở lại chốn
hoang đường.
Thả đi nhé,
Nếu tình yêu ta chỉ là bong
bóng
Thả hết đi,
Cho tất cả bay về với hư không
Chỉ như thế,
Tình ta trao không mang về ảo
tưởng
Cho chạnh lòng,
Ai đứng nhìn…chùm bong bóng…
bay xa….
Mây Hồng, 10/5/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét