.

.

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

ĐÀN ÔNG LÀ CHÀNG


Cớ sao cùng một vần “ăng”
Mà thành cái tội đa mang cuộc đời.
Người thì rất đỗi tuyệt vời
Trầm trồ phải gọi thành lời “ga lăng”.
Người thì rất đỗi lăng nhăng
Lần hồi phải bảo Sở Khanh truyện Kiều.
Người thì dẫu có tiêu điều
Nhưng làm ra vẻ mỹ miều chơi sang.
Người thì mắt liếc đưa ngang
Nhưng làm ra vẻ không màng tươi xinh.
Thấy Nàng đẹp đẽ lung linh
Người thì sáp lại, người khinh đàn bà.
Bên ngoài tỏ vẻ như là
Bên trong thì lại đậm đà vấn vương.
Bực vì chưa thể tỏ tường
Chung quy chỉ tại Chàng thương yêu Nàng
Làm ra Chàng rất đàng hoàng
Hào hoa đĩnh đạc cho Nàng nhớ nhung….

Vài lời khắc họa chung chung
Đàn ông là vậy anh hùng – mỹ nhân.
Nếu mà thấy đẹp không cần
Thì thôi chẳng được gọi Chàng đàn ông.
Cho nên đừng có tô hồng
Muôn đời bản tính đàn ông là Chàng.


 Mây Hồng 30/9/2013




ỚT VÀ EM





Em thì chẳng có ớt đâu
Nhưng mà chẳng hiểu vì đâu cay xè
Nếu mà ăn ớt nhằm nhè
Thì em cho biết chẳng dè ớt đâu.

Trồng thì ớt dễ sống lâu
Ăn thì sáng mắt, sáng đầu, dễ tiêu
Quả thì bé xíu nhưng nhiều
Dùng thì thoải mái ăn nhiều lại ra.

Ai mà lại thích ăn cay
Thì còn lâu mới bỏ ngay “sở trường”
Cho nên ở cạnh bên giường
Em trồng ớt cảnh biết đường không say.

“Ớt nào mà ớt chẳng cay”
“Gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng”
Thế mà có ớt màu hồng
Chẳng cay lại chẳng ghen chồng… là em…







VUI VÌ EM SẼ LẤY CHỒNG



Nếu mà em có lấy chồng
Thì em mua tấm ga hồng nghe anh
Màu hồng tôn nước da xanh
Bởi vì em vốn mong manh hơi gầy.

Nếu mà anh có bầy hầy
Thì em chẳng chịu “chống lầy” đâu nghen
Vốn là em rất hay ghen
Nhưng mà yên chí vì em không thèm.

Đánh ghen thiên hạ đến xem
Gớm ghê xấu hổ thì em thế nào?
Cho nên em sẽ xin chào
Ai mà có tính tầm phào lăng nhăng.

Tuy là em nói rất “căng”
Nhưng mà em cũng không “hăng” đâu mà
Cho nên chớ sợ anh à
Em là vốn tính thật thà anh ơi....


Mây Hồng 30/9/2013



Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

NẾU YÊU HOA HỒNG THÌ ANH HÃY NÂNG NIU



Ôi thương quá một bông hồng bé nhỏ
Tội tình gì mà vứt bỏ ra đây
Giữa sỏi đá cằn khô cùng nắng hạ
Mặc chân người qua lại xéo lên trên.

Có cô gái tóc dài bay theo gió
Mắt vương buồn trong xa vắng đi qua
Bỗng dừng bước nhìn hoa kia thầm lặng
Khẽ nhặt về thương cảm cánh hoa rơi.

Ở trên mí mắt em rơi giọt lệ
Đọng lăn dài rồi rớt xuống bên hoa
Hoa thấm nước như rùng mình gượng dậy
Miết cánh mềm như thỏ thẻ “biết ơn”.

Hoa cũng có nỗi đau tình dang dở
Em cũng buồn vì trắc trở nhân duyên
Có hạnh phúc trong tầm tay tàn lụi
Bởi chia lìa mang xa cách cho nhau.

Hoa chẳng có lỗi, bởi vì hoa xinh đẹp
Em chẳng tội tình, bởi em rất thơ ngây
Nếu trách cứ tìm vu vơ hỏi gặng
Xin đừng hờn mang hắt hủi cho hoa.

Nếu ai lỡ yêu hoa hồng đẹp lạ
Xin đừng làm hoa khắc khoải hoa đau
Nếu anh đã yêu em nhiều hơn cả
Xin hãy trở về nâng nhẹ cánh hoa rơi.....



Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

HOA ĐÀO CHẲNG ĐỢI ĐẾN MÙA XUÂN



Đâu cần đợi đến mùa xuân
Thì đào mới nở lâm thâm mưa phùn
Chiều nay vui đến ngập ngừng
Trong lòng đào nở bừng bừng nóng ran.


Xuân về u ám xua tan
Hây hây đào nở lan man đợi mùa
Nhởn nhơ, lác đác như đùa
Nhẹ tay hoa động tưởng vừa chiêm bao.


Hỏi lòng còn thấy lao đao
Rộn ràng khó tả làm sao bần thần
Như là xuân đến quây quần
Như là đào nở chẳng cần sang xuân….


Mây Hồng 24/9/2013



Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

NGHỊCH LÝ CỦA HOA HỒNG



Đã có lần em được nghe anh nói
Yêu hoa hồng anh yêu quá đi thôi
Hoa đẹp tựa Nữ hoàng trong huyền thoại
Khoác áo choàng khoe nhan sắc mê ly.

Trong từng cánh hoa hồng như muốn ngỏ
Những lời trao gửi thành ý đan xen
Ai thấy nhớ tìm hoa hồng khẽ gọi
Là thấy hoa cười đưa theo gió rung rinh.



Hoa càng đẹp thì gai kia càng sắc
Hoa càng thơm thì chi chít gai hơn
Tìm nghịch lý gửi và cho khác lạ
Chỉ để hoa hồng giấu biệt nét kiêu sa.

Anh đã thương vẻ mong manh bé bỏng
Của hoa hồng như mong muốn chở che
Anh đã yêu xù xì trong góc cạnh
Của những gai mềm cào xước cả tay anh.



Như chứa tình yêu, những điều hoa trao tặng
Khi ánh mắt nhìn, mà chẳng muốn rời xa
Như chứa hồn anh, tấm lòng người xa lạ
Gửi đến hoa hồng - cô gái nhỏ anh thương.



Mây Hồng .



Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

ĐIỀU ƯỚC VÀO ĐÊM TRĂNG





































Nơi bồng lai  tiên cảnh
Hằng Nga đẹp tuyệt vời
Luôn mang điều may mắn
Trao xuống tặng nhân gian.

Mỗi lần trăng sáng tỏ
Tròn vành vạnh  đêm rằm
Thời khắc của giao hòa
Thần tiên và đời thực.

Em đẹp như vầng nguyệt
Anh sung sướng tựa đầu
Duyên trời như định đoạt
Cho chúng mình bên nhau.

Có điều em hỏi nhỏ
Anh có muốn ước không?
Đêm hôm nay trăng tỏ
Mơ ước sẽ nhiệm màu.

Nếu em là Hằng Nga
Thì anh ơi hãy ước
Một điều thôi nho nhỏ
Em mang xuống  cho anh.

Còn điều gì hơn thế
Anh thích thú mỉm cười
Nếu Hằng Nga linh nghiệm
Anh sẽ ước ngay đây.

Ước em là mãi mãi
Ước em là Hằng Nga
Ước tình mình  như mộng
Ước cả lũ trẻ con.

Nghe em cười khúc khích
Vỗ thùm thụp lưng anh
Sao mà khôn đến thế
Ước luôn  cả thế  gian…..

Đêm nay trăng sáng tỏ
Soi hai đứa chúng mình
Đang cùng nhau hò hẹn
Đón trăng về vui chơi….




Mây Hồng viết cho ngày rằm đêm trung thu 2013




Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

CÓ PHẢI EM LÀ HẰNG NGA




Có phải em là  Hằng Nga giáng hạ
Từ trong trăng tròn vành vạnh bước ra
Dải yếm thắm môi tình say hé mở
Mắt đa tình em lúng liếng như mơ.

Hằng Nga đẹp tựa như Hằng Nga vậy
Sáng như trăng và tròn trịa như trăng
Trong đêm tối như hào quang bừng tỉnh
Tỏa  rạng ngời cho trần thế lên mây.

Này là gió đừng vờn bay tóc ướt
Còn là mây đừng ve vuốt đôi vai
Kìa sao sáng đừng đậu trên mi khép
Để chị Hằng khoe nhan sắc như hoa.

Trong đêm tối, chờ Hằng Nga sáng tỏ
Ai lạc đường, tìm lối nhỏ bước qua
Vườn trăng mộng, tho tình xuân vồ vập
Gọi trăng về, hò hẹn ánh trăng thoa.....

 


Mây Hồng viết ngày 13/8 ÂL

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

EM BÂY GIỜ VÀ NGÀY XƯA


Em là người của bây giờ
Nhưng mà hoài cổ, em chờ người xưa
Cái gì truyền thống em ưa
Cái gì hiện đại mà xưa em dùng.

Chẳng vì cũ kỹ ngại ngùng
Từ trong sâu thẳm tận cùng khó khăn
Chắt chiu trong những nhọc nhằn
Bao điều tốt đẹp để dành lớn khôn.

Trọng tình, trọng nghĩa, trọng ơn
Trọng người đức độ còn hơn bạc vàng
Thương người hai chữ em mang
Xót xa chẳng ngại, vội vàng em sang.

Người đừng so sánh phân vân
Tự ti gửi lại mấy vần câu thơ
Lòng này em vẫn hằng mơ
Là người hiện đại bây giờ… như xưa.




Mây Hồng 16/9/2013

ĐỢI TRĂNG





Bánh này em đãi “người dưng”
Ngoài vườn trăng đã lưng chừng phía xa
Mùa thu tháng tám đậm đà
Ngày rằm trăng tỏ đem ra mời người.




Vẳng đâu lanh lảnh tiếng cười
Có bầy trẻ nhỏ ra chơi trăng rằm
Múa lân sư tử rầm rầm
Đùa vui khúc khích bên mâm quả bầy.




Một vườn non nước sum vầy
Chút tình dân giã tràn đầy dễ thương
Cuộc đời chẳng chút vấn vương
Niềm vui ấm lại nhởn nhơ bên mình.




Thu này sao sáng lung linh
Cho đêm trăng tỏ gợi hình bóng ai
Dịu dàng như nói bên tai
Trăng xưa còn đợi, ngày mai tìm về …




Mây Hồng 16/9/2013



Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

SUỐI TÓC HOA MAI

Hoa mai (2)

Em chẳng biết vì sao quên tên gọi
Gợi nhớ về trong suối tóc hoa mai
Cài hoa trắng tinh khôi như khờ dại
Mai nở thẹn thùng trong con mắt ganh đua.

Vừa sáng sớm trong lành em cất bước
Ngước nhìn lên trời trong vắt hơi sương
Thương cánh mỏng hoa mai như còn đợi
Lời gửi trao chưa ngỏ vẫn theo người.

Mười năm đã qua rồi xa thầm lặng
Tặng ân tình về thêu dệt tóc mây
Lấy bóng tối che vào trong hoa trắng
Vắng gió lùa em xõa tóc heo may.

Tay bé nhỏ em cầm hoa mai trắng
Sáng bừng lên cài suối tóc buông lơi
Nơi em đứng như làm duyên khó hiểu
Liễu rủ buông rèm thành suối tóc tên em.




Một bài thơ Mây Hồng thử tìm tòi với một phong cách gieo vần có chút khác lạ. Vần cuối của câu trước gieo vào vần đầu của câu sau. Cũng là ý tưởng mà Mây Hồng muốn diễn tả một điều gì đó, khó hiểu, huyền bí…. 

P/s: Cho Mây Hồng xin mượn hình ảnh của tác giả và người mẫu không biết tên để Mây Hồng cách điệu cành hoa mai trong chủ ý của bài thơ.Mây Hồng xin cảm ơn thật nhiều.

Mây Hồng 11/9/2013

NHẮN NGƯỜI VỀ VỚI VƯỜN XUÂN







Người ơi mệt mỏi xin người
Dừng chân ghé lại vào vườn thơ em.
Mời người ngắm cảnh bên thềm
Khu vườn của những Hoa Sen cùng trà.





Cùng nghe dịu ngọt dân ca
Từ câu quan họ la đà bâng khuâng.
Ở đây trăng mọc một vầng
Trà xanh em rót tay nâng mời người.





Uống vào là hết lo âu
Uống vào chẳng thấy buồn đau tình người.
Trầu têm cánh phượng thay lời
Tự tay nắn nót thêm vôi người dùng.




Trầu say, môi đỏ tưng bừng
Lâng lâng là đến vui mừng, mến thương.
Lòng người lại thấy vấn vương
Tình người trở lại nơi vườn chân quê.




Rời xa ngày tháng lê thê
Rời xa chán nản tìm về sướng vui.
Đừng thêm trăn trở bùi ngùi
Bỏ rơi héo hắt, đen xui cùng người.




Trên môi người sẽ mỉm cười.
Sáng vầng nguyệt tỏa rạng ngời tin yêu.
Vườn xuân hoa nở yêu kiều
Du dương vẳng tiếng chim kêu đón chào.




Dù xa ở tận nơi nào
Xin dừng chân lại ghé vào vườn thơ.
Đẹp đời là những ước mơ
Đẹp người là nghĩa, trọn đời… nhớ nhau……


Mây Hồng 11/9/2013




NGƯỜI ƠI, Ở LẠI ĐỪNG VỀ

Người ơi người ở đừng về
Câu ca níu lại cận kề khó xa
Lạnh lùng lỡ bước đi qua
Ngoảnh đi ngoảnh lại thành ra bồi hồi.

Đừng về, người ở cùng tôi
Còn mang chút nắng cho môi hồng hào
Là mơ là mộng hôm nào
Nghiêng vành nón lá lao xao thẹn thùng

Tứ thân áo yếm lưng chừng
Mắt huyền lúng liếng ngại ngùng liếc ngang
Để người quân tử xin hàng
Lạc vào say đắm mắt nàng long lanh

Đầy vơi kỷ niệm giăng mành
Câu ca réo gọi chòng chành đưa nôi
Bèo mây dạt vắng bên đồi
Vào ra thơ thẩn đứng ngồi chẳng yên.

Người về ngóng đợi bên hiên
Buông tà yếm thắm nỗi niềm nhớ thương
Qua cầu vắt vẻo bên đường
Áo còn mắc lại tơ vương vấn lòng.

Người về nơi ấy long đong
Mình tôi ở lại chờ mong tháng ngày
Miếng trầu thắm quyện trên tay
Nhắc người đừng để phôi phai một mình.

Dùng dằng ghé lại bên đình
Người ơi ở lại đinh ninh lời thề
Người ơi, ở lại đừng về
Chờ tôi, tôi lại rồi về với tôi.....


Mây Hồng 10/9/2013

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

YÊU THƯƠNG GỬI TỚI NGƯỜI THƯƠNG



Người ơi em trăn trở
Nhớ người nước mắt rơi
Yêu thương xa vời vợi
Canh cánh những đêm dài.

Trong khu vườn tĩnh lặng
Em mang chút quê mùa
Mộc mạc thôi, giản dị
Em cùng với thiên nhiên

Có tiếng chim thánh thót
Rót mật nước chè xanh
Có cơi trầu cánh phượng
Nhớ người vẫn hay ăn.

Có nhẹ nhàng trong sáng
Như ngày mới tinh khôi
Thư tình người trao tặng
Đem giấu vào trong tim.

Em rút từ nỗi nhớ
Kết thành những dây hoa
Em se từ thương mến
Làm giàn vấn vương leo.

Thơ hôm nay em tặng
Bao chan chứa ân tình
Phía chân trời cuồn cuộn
Như nỗi nhớ khôn nguôi.

Trong vườn em tĩnh lặng
Thơ khép nép đợi chờ
Tím chùm hoa mua dại
Giữ cho người sắc son.

Đừng cười, em xấu hổ
Chân quê giữa xô bồ
Có những gì mới lạ
Em giấu vào nơi đây.

Xin thời gian gần lại
Người về với chung tình
Hoa sen nơi vườn nhỏ
Chờ người mãi dâng hương.


Mây Hồng 9/9/2013
( thơ viết cho người em thương)



NỤ CƯỜI PHONG THỦY




Em chỉ là cô gái hiền bé nhỏ
Có những âm thầm dịu nhẹ cứa trong tim
Và mỏng manh tựa cánh hoa mềm mại
Sợ gió mưa vùi dập héo hon lòng.

Nhưng em có nụ cười luôn thường trực
Vẫn nhìn cuộc đời như trong trẻo sớm mai
Vẫn thấy ánh sáng phía chân trời hy vọng
Vẫn thấy xung quanh với cảm giác ngọt ngào.

Em vẫn cười, mặc cho lòng nhỏ lệ
Em vẫn tươi, mặc khắc khoải tái tê
Em mang đến cuộc đời như huyền thoại
Giá trị nụ cười làm sức mạnh riêng em.

Em vượt khó với nụ cười đơn giản
Bởi phép màu tất cả chính nơi đây
Có niềm tin miệng cười tươi hoa nở
Khi mỉm cười có tất cả tin yêu.

Như là gió và dòng sông nước chảy
Ghép vào nhau cho phong thủy tạo hình
Nụ cười sẽ điểm tô đời tươi đẹp
Hạnh phúc diệu kỳ như em tưởng chiêm bao.

Em đã cười, vậy mà tan u ám
Em đã vui, vậy mà hết đêm đen
Chỉ đơn giản nụ cười như hoa nở
Mang xuân về trao tất cả cho em.

Mây Hồng 8/9/2013






EM XUỐNG PHỐ
























Hôm nay em xuống phố
Trong tà áo quê hương
Miệng cười như hoa nở 
Lung linh ánh mắt nhìn.

Như là bông hoa đẹp
Duyên dáng bước chân em
Mang sắc màu tuổi trẻ
Cho tươi tắn mỉm cười.

Có ai nào biết được
Em vừa mới khóc xong
Nhưng bước chân xuống phố
Em khe khẽ lại cười.

Chút lòng em giấu lại
Chỉ mình em biết thôi
Có giọt sương trên đó
Làm lấp lánh mắt em.
MH 6/9/2013
                                                                              Hình ảnh minh họa: Người mẫu Khánh My

HOA QUỲNH TRONG ĐÊM

Mảnh mai cánh trắng trong đêm
Nhẹ nhàng hoa vẫn lặng đem hương quỳnh.
Tỏa lan thơm ngát chân tình
Nép vào ấp ủ một mình dâng hương.
Màn đêm rủ xuống bốn phương
Trong này bừng tỉnh vấn vương trắng ngần.
Bung ra sương khói bần thần
Níu người ở lại đôi chân ngập ngừng.
Thế gian hỡ hững xin đừng
Quên loài hoa đẹp khiêm nhường đắm say.
Tựa như xòe những ngón tay
Cùng nhau giữ lại tháng ngày chưa qua.
Về đêm hoa mới tỏa lan
Ngạt ngào hương sắc mơn man Hoa Quỳnh. 


MH 6/9/2013

GỬI NHỮNG ANH THƯ NƯỚC VIỆT TRONG THỜI ĐẠI MỚI


Hỡi những cô nàng Việt Nam duyên dáng
Có nghe chăng tiếng gọi của non sông 
Cần những bàn tay, những khối óc miệt mài
Mang nhiệt huyết điểm tô đời tươi đẹp.


Hạnh phúc đến khi không ngừng nỗ lực
May mắn mỉm cười khi đẹp nghĩa yêu thương
Kết tinh giá trị khi căng tràn năng lượng
Để dâng trào với ước muốn bay xa.

Ta là ai, ta chính là em đó
Cháy bỏng tự hào, em sẽ gọi tên ta
Hãy ngẩng cao vươn lên cùng kiêu hãnh
Hai tiếng Việt Nam nơi phụ nữ anh hùng

Ta nghe thấy tiếng đàn voi xung trận
Ánh quần hồng hào kiệt với Anh Thư
Tiếng đất thiêng đang từ xa vọng lại
Như tiếng tiền nhân đang giục bước Tự hào.

Bay lên đi Việt Nam ngời kiêu hãnh
Dưới nắng hồng rạng rỡ những đưa con
Mẹ Việt Nam- từ cao xanh vời vời
Đang mỉm cười thương con cháu hôm nay.....





THƠ CON VIẾT TRONG NGÀY QUỐC KHÁNH

Tổ quốc ơi con nghẹn ngào không nói
Nhớ Bác Hồ giọng nói ấm ngân vang
Quảng trường Ba Đình trong ngày thu lịch sử
Cở đỏ tung bay rực rỡ giữa biển người
Lời Bác nói có toàn dân hưởng ứng
Tiếng hô vang như sóng dậy góc trời.


Vinh quang lắm thời hùng anh dân tộc
Thế giới đón chào đất nước trẻ khai sinh
Sáu mươi tám năm mốc vàng son chói lọi
Thế hệ chúng con xin bước tiếp tự hào
Đất Mẹ dịu hiền chở che bao trìu mến
Bác Hồ vui rưng rưng lệ mỉm cười.

Chúng con hát bài ngợi ca Tổ Quốc
Nâng cánh Rồng vàng bay về phía Tương Lai.


Mây Hồng 2/9/2013