Ôi thương quá một bông hồng bé nhỏ
Tội tình gì mà vứt bỏ ra đây
Giữa sỏi đá cằn khô cùng nắng hạ
Mặc chân người qua lại xéo lên trên.
Có cô gái tóc dài bay theo gió
Mắt vương buồn trong xa vắng đi qua
Bỗng dừng bước nhìn hoa kia thầm lặng
Khẽ nhặt về thương cảm cánh hoa rơi.
Ở trên mí mắt em rơi giọt lệ
Đọng lăn dài rồi rớt xuống bên hoa
Hoa thấm nước như rùng mình gượng dậy
Miết cánh mềm như thỏ thẻ “biết ơn”.
Hoa cũng có nỗi đau tình dang dở
Em cũng buồn vì trắc trở nhân duyên
Có hạnh phúc trong tầm tay tàn lụi
Bởi chia lìa mang xa cách cho nhau.
Hoa chẳng có lỗi, bởi vì hoa xinh đẹp
Em chẳng tội tình, bởi em rất thơ ngây
Nếu trách cứ tìm vu vơ hỏi gặng
Xin đừng hờn mang hắt hủi cho hoa.
Nếu ai lỡ yêu hoa hồng đẹp lạ
Xin đừng làm hoa khắc khoải hoa đau
Nếu anh đã yêu em nhiều hơn cả
Xin hãy trở về nâng nhẹ cánh hoa rơi.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét