.

.

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

CHỈ LÀ THẾ THÔI


Bấy lâu em chẳng qua nhà
Mặc lòng nỗi nhớ ra vào buông lơi
Ngoài kia khách lạ bồi hồi
Người nhà chẳng đặng nước nôi một lời.

Là anh em muốn trọn đời
Hờn chi nước lã lặng lờ sông trôi
Hỏi tình, hỏi nghĩa đơn côi
Về nhà gặng hỏi, mà thôi, làm gì?

Đành quên thiên hạ không bì
Người ngay một dạ, xuân thì nhân gian?
Thói đời, bóng tối lan man
Thêm vào biến tấu hòa tan lệ trào.

Một mình ngẫm cảnh hư hao
Từ đâu khó hiểu, nao nao chạnh lòng
Hờn vì thế thái long đong
Hờn vì chẳng thể gọi trong một nhà.

Thế thôi tâm sự đàn bà
Chút hờn, chút dỗi chỉ là thế thôi.



Không có nhận xét nào: