Em chẳng làm gì phải hổ thẹn đâu
Khi người ta gọi em là Hoa Xấu hổ
Anh nhìn xem chiếc áo màu em mặc
Luôn tím mặn nồng- tím thủy chung.
Em không đua chen với sự kiêu kỳ
Chỉ e ấp, khiêm nhường, em nép lại
Nếu yêu em đến chừng anh có thể
Em sẽ nói anh nghe vẻ mỹ miều.
Anh nhìn xem một bông hoa tím nhỏ
Mọc ven đường như cỏ vẫn trơ trơ
Bước chân ai chợt vô tình ghé lại
Hoa lá rùng mình khép lại cánh đơn sơ.
Nhưng thử nâng niu em- Hoa Xấu hổ
Trên bàn tay anh đặt nhẹ nhàng
Anh sẽ thấy dáng hình em thật lạ
Như pháo hoa đang tỏa sáng từng chùm.
Vẫn mãi đơn sơ một loài Hoa Xấu Hổ
E ấp, khiêm nhường em luôn ở phía sau
Có một loài hoa không bao giờ hổ thẹn
Với yêu thương thầm lặng đến nao lòng..........
MÂY HỒNG
Hà
Nội, ngày 23/4/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét